PHỐ NÚI PLEIKU TRONG LÀN SƯƠNG SỚM

Thành phố Pleiku - Gia lai hiện lên mờ ảo dưới ánh nắng xuyên qua những làn sương sớm giăng kín cả một vùng trời. Hãy nghe Trần Thị Trà My (Gia Lai) một travel blogger nổi tiếng bật mí .

Có một miền sương đẹp và bồng bềnh trong ký ức tuổi thơ tôi, tựa như một bức tranh mờ ảo mà mỗi lần nhớ về, lòng tôi lại dâng lên một nỗi niềm xao xuyến khó tả. Đó là những ngày đông giá, khi đất trời chuyển mình từ thu sang đông, mang theo những cơn gió lạnh ùa về làng quê nhỏ. Những buổi sáng ấy, tôi thường thức dậy trong tiếng gà gáy xa xa vọng lại từ cuối xóm, hòa cùng âm thanh tí tách của ngọn lửa cháy trong bếp. Tiếng gió rít ngoài cửa sổ như nhắc nhở cái lạnh đang chực chờ len lỏi qua từng kẽ hở, làm tôi chỉ muốn vùi mãi trong chiếc chăn dày ấm áp. Nhìn ra bên ngoài, cả thế giới như được bao phủ bởi một màn sương dày đặc, giăng từ mái nhà cho đến những cánh đồng xa tít tắp. Những hàng cây nơi đầu ngõ cũng chìm trong sương trắng, những tàu lá chuối lay động nhẹ nhàng trong làn gió sớm mai. Đôi khi, tôi có cảm giác như mình đang sống trong một giấc mơ, nơi mọi thứ thật yên bình, tĩnh lặng, và đẹp đẽ đến lạ kỳ.

Phố núi Pleiku trong làn sương sớm (Ảnh: sưu tầm).

Mỗi người có lẽ đều mang trong tim những miền sương của riêng mình – những miền ký ức đẹp đẽ mà thời gian không bao giờ có thể xóa nhòa. Với tôi, miền sương ấy là những buổi sáng lạnh giá của làng quê, nơi hơi thở phả ra cũng thành khói mỏng, nơi tiếng cười nói của người thân hòa quyện cùng mùi khói bếp thân thuộc. Khi tôi đứng giữa phố núi Pleiku – nơi được mệnh danh là “phố núi đầy sương” – tôi như tìm lại được khoảnh khắc yên bình mà mình luôn nhung nhớ và mong ước. Những làn sương mờ ảo len lỏi qua từng con dốc mềm phủ kín những hàng thông xanh, mang đến một cảm giác vừa quen thuộc vừa mới lạ. Tôi ngồi bên quán nhỏ, nâng trên tay ly cà phê thơm nồng, ngắm nhìn sương mù bảng lảng bao trùm thành phố. Trong khoảnh khắc ấy, ký ức tuổi thơ như ùa về, những ngày cùng bà ngồi bên bếp lửa hiện lên rõ ràng trong tâm trí.

Tôi nhớ những sớm mai dạo bước dưới tán thông, ngắm nhìn khung cảnh trong lành và mơ màng giữa làn sương sớm. Sương cao nguyên ở đây thật đặc biệt, dường như không chỉ bao phủ đất trời mà còn thấm vào lòng người, mang theo một chút buồn man mác và một chút bình yên khó tả. Với tôi, sương không chỉ là hiện tượng tự nhiên, mà còn là nhịp cầu kết nối quá khứ, hiện tại và tương lai, là nơi cất giữ những khoảnh khắc đẹp nhất của cuộc đời. Sương của tuổi thơ, sương của phố núi, hay sương của ký ức – tất cả đều là một phần không thể thiếu trong tâm hồn tôi.

Phố núi Pleiku trong làn sương sớm (Ảnh: sưu tầm).

Pleiku - phố núi đầy sương mang trong mình nét đẹp mơ màng, dịu dàng nhưng cũng đầy bí ẩn, khiến ai đã đến một lần đều khó lòng quên được. Khi bình minh vừa ló dạng, cả Pleiku như bừng tỉnh từ giấc ngủ yên bình. Mặt trời e dè hé lộ vài tia sáng đầu tiên, chạm khẽ lên từng ngọn thông, từng mái nhà nhỏ xinh nằm e ấp bên những con dốc dài quanh co. Nhưng ánh sáng ấy vẫn chưa đủ để xua tan màn sương đang ôm trọn lấy thành phố. Sương giăng mờ khắp nơi, phủ lên mọi vật một lớp áo mong manh, khiến cảnh vật như bước ra từ một câu chuyện cổ tích.

Đi giữa lòng Pleiku vào những buổi sáng ấy, tôi có cảm giác như lạc vào một thế giới khác, nơi thời gian trôi chậm hơn, mọi thứ đều trở nên mơ hồ nhưng lại đẹp lạ thường. Từng giọt sương nhỏ đọng trên lá cỏ ven đường, long lanh tựa những viên pha lê bé xíu, phản chiếu ánh sáng nhè nhẹ từ mặt trời. Những hàng thông già đứng lặng yên, tán lá vươn cao như muốn ôm trọn lấy bầu trời. Ở một góc nào đó, Biển Hồ – đôi mắt Pleiku – nằm yên lặng, mơ màng trong làn sương sớm. Mặt hồ xanh biếc thường ngày giờ đây như được khoác lên một chiếc khăn voan trắng mềm mại, làm khung cảnh thêm phần huyền ảo. Từng gợn sóng nhỏ lăn tăn trên mặt nước như những dòng cảm xúc nhẹ nhàng len lỏi trong trái tim tôi. Đứng bên bờ hồ vào khoảnh khắc ấy, tôi chợt thấy mình thật nhỏ bé trước thiên nhiên rộng lớn nhưng lại tràn ngập sự thanh thản, bình yên.

Phố núi Pleiku trong làn sương sớm (Ảnh: sưu tầm).

Pleiku trong sương sớm không chỉ là vẻ đẹp của khung cảnh mà còn là sự hòa quyện giữa con người và đất trời. Những người dân nơi đây, với chiếc áo khoác dày, bước chậm rãi trên những con đường nhỏ, tạo nên một nhịp sống yên bình, nhẹ nhàng và không vội vã. Tiếng cười nói vang lên từ quán cà phê bên đường hòa cùng hương thơm của ly cà phê đậm đà, nồng ấm làm tan biến cái lạnh của sương sớm. Ngồi bên tách cà phê, tôi lặng lẽ ngắm nhìn sương tan dần, nhường chỗ cho ánh sáng rực rỡ của một ngày mới.

Pleiku trong sương sớm không chỉ đẹp mà còn là nguồn cảm hứng, là nơi để lòng người tìm lại sự cân bằng, tĩnh lặng giữa cuộc sống xô bồ. Những phút giây thả hồn mình vào màn sương ấy, tôi như được trở về với chính mình, với những ký ức đẹp đẽ của tuổi thơ và với những giấc mơ về một cuộc sống an yên, giản dị. Đã bao lần tôi tự hỏi, vì sao sương sớm Pleiku lại có sức quyến rũ đến thế? Phải chăng đó là vẻ đẹp mong manh, dịu dàng nhưng lại chất chứa sức sống mãnh liệt của một vùng đất cao nguyên? Hay vì nơi đây đã ôm trọn lấy những ký ức, những cảm xúc của tôi, biến chúng thành một phần không thể tách rời trong tâm hồn? Dẫu câu trả lời là gì, tôi biết rằng, mỗi khi nhớ về Pleiku, trong tôi luôn hiện lên hình ảnh thành phố ấy chìm trong sương, đẹp như một giấc mơ và yên bình đến lạ.

Phố núi Pleiku trong làn sương sớm (Ảnh: sưu tầm).

Pleiku, với những buổi sớm mai phủ sương, không chỉ là nơi chốn mà còn là miền cảm xúc, là khoảnh khắc mà tôi luôn muốn níu giữ mãi. Và dù có đi xa đến đâu, tôi vẫn luôn mong ngày trở lại, để một lần nữa được bước đi trong làn sương dịu dàng ấy, để được thấy tâm hồn mình lặng yên giữa lòng phố núi mộng mơ. Mỗi người đều có cho mình một miền sương riêng – một nơi mà thời gian như dừng lại, nơi ta có thể gác bỏ mọi muộn phiền để lắng nghe nhịp đập của trái tim và tiếng thì thầm của thiên nhiên. Đôi khi, chính làn sương mỏng manh ấy lại mang đến cho ta sự vững chãi. Bởi giữa sự mong manh chóng tan của sương, ta lại học được cách yêu thương những điều giản dị, trân quý những khoảnh khắc thoáng qua nhưng ý nghĩa.

Tôi tin rằng, có một ngày, mỗi người trong chúng ta đều sẽ tìm được miền sương của riêng mình, nơi ta có thể cảm nhận cuộc đời này không chỉ là những bộn bề và lo toan, mà còn là những phút giây kỳ diệu, ngọt ngào và đầy ý nghĩa. Với tôi, Pleiku chính là miền sương ấy – một miền ký ức không thể phai mờ, nơi tôi luôn tìm thấy sự bình yên và niềm hạnh phúc

23 Tháng 11, 2024 4

Bài viết liên quan

Reviews 63 tỉnh thành