SẮC HOA GIỮA LÒNG PHỐ NÚI PLEIKU - GIA LAI

Bước chân đến Pleiku, bạn sẽ không chỉ cảm nhận được vẻ đẹp yên bình của phố núi mà còn ngỡ ngàng trước muôn sắc hoa trải dài khắp các nẻo đường. Hãy nghe Trần Thị Trà My (Gia Lai) một travel blogger nổi tiếng bật mí .

Pleiku - thành phố cao nguyên đầy nắng gió, không chỉ là nơi lưu giữ những ký ức tuổi thơ, mà còn là nơi mà mỗi bước chân đều mang đến những cảm xúc ngọt ngào khó tả. Dưới bầu trời trong xanh, lòng phố Pleiku luôn rực rỡ sắc hoa, khiến trái tim bao người rung động mỗi khi bước chân đến. Pleiku không ồn ào, náo nhiệt như các đô thị lớn, mà mang một vẻ đẹp trầm lắng, nhẹ nhàng. Nhưng cũng chính sự nhẹ nhàng ấy, kết hợp với sắc hoa muôn màu, đã tạo nên nét riêng mà chỉ Pleiku mới có.

Sắc hoa giữa lòng phố núi Pleiku - Gia Lai (Ảnh: sưu tầm).

Mùa hạ về, Pleiku bỗng chốc khoác lên mình một tấm áo tím mộng mơ, dịu dàng như muốn xoa dịu những tâm hồn bộn bề của người lữ khách hay cả những ai đã quen thuộc với nhịp sống nơi đây. Giữa phố xá, những chùm hoa bằng lăng đầu mùa hiện diện như một món quà của trời đất, nhẹ nhàng nhuộm tím cả không gian, khiến ai đi ngang qua cũng không khỏi xuyến xao. Người ta thường bảo rằng sắc tím ấy đã trở thành một phần linh hồn của phố núi nhỏ xinh này, như một nét vẽ duyên dáng điểm tô cho Pleiku thêm phần thơ mộng. Nhìn những cánh hoa mỏng manh rung rinh trước gió khiến lòng tôi chợt dâng lên cảm giác yên bình đến lạ.

Có lẽ ai trong chúng ta cũng có một lý do riêng để yêu một màu hoa, nhưng có lẽ cái lý do dễ được chấp nhận nhất vẫn là sắc hoa ấy gợi nhớ, gợi thương. Sắc tím của bằng lăng không quá rực rỡ, không chói chang như ánh mặt trời giữa hạ mà lại nhẹ nhàng, tinh khôi tựa như những cảm xúc thầm lặng trong lòng người. Một ngày bất chợt, giữa những con phố thân quen, người ta nhận ra sắc tím ấy lặng lẽ phủ đầy tán cây, điểm xuyết cả khoảng trời xanh biếc. Cánh hoa mỏng manh khẽ rung rinh trước gió, mang theo cả những giọt sương sớm còn đọng lại, khiến nhịp phố như dịu đi giữa cái nóng oi ả của mùa hè. Hoa bằng lăng chẳng biết đã ấp ủ từ khi nào, chỉ biết rằng cứ sau mỗi cơn mưa đầu mùa, những chùm hoa tím biếc lại bắt đầu nở rộ, e ấp ló ra giữa màu xanh tươi non của lá. Giữa nhịp sống hối hả, mấy ai đủ thảnh thơi để dừng chân ngắm sắc hoa lặng lẽ ven đường? Nhưng nếu một lần thử chậm lại, chắc chắn sẽ bị cuốn hút bởi cái vẻ dịu dàng mà bằng lăng mang đến. Hôm qua thôi, những bông hoa ấy còn là những nụ non nhỏ bé, vậy mà hôm nay, cả góc trời đã tím ngát một màu, những cánh hoa như đang reo vui trong điệu nhảy của những cơn gió thoảng qua.

Mỗi khi đi giữa những con đường rợp bóng bằng lăng ở Pleiku, tôi không khỏi cảm thấy lòng mình dịu lại. Cái sắc tím ấy, tuy giản dị mà tinh khôi, như một người bạn đồng hành lặng lẽ, luôn hiện diện để sẻ chia những khoảnh khắc buồn vui trong cuộc sống. Để rồi, khi hoa tàn, những cánh tím rụng rơi cũng chẳng mang theo cảm giác tiếc nuối, mà ngược lại, để lại trong lòng người một sự lưu luyến dịu ngọt, như nhắc nhở rằng mùa hoa nào rồi cũng qua đi, nhưng sắc tím của bằng lăng sẽ mãi còn đọng lại trong ký ức.

Sắc hoa giữa lòng phố núi Pleiku - Gia Lai (Ảnh: sưu tầm).

Không chỉ có bằng lăng tím mộng mơ, lòng phố Pleiku còn được tô điểm bởi phượng vàng và cúc quỳ, những loài hoa đặc trưng của mảnh đất Tây Nguyên đầy nắng gió. Khi mùa phượng vàng tới, thành phố như bừng sáng dưới ánh nắng đầu ngày, những chùm hoa vàng óng ánh treo lơ lửng trên cành, từng bông hoa như những giọt nắng nhỏ bé, lung linh tỏa sáng. Mỗi bước chân qua những con đường rợp bóng phượng vàng, tôi không khỏi ngỡ ngàng trước vẻ đẹp dịu dàng mà đầy sức sống của loài hoa này. Phượng vàng không chỉ mang đến vẻ đẹp thị giác mà còn truyền tải một cảm giác tươi mới, như thể thành phố đang rạng rỡ mỉm cười với tất cả những ai đang sống và bước đi trên mảnh đất này.

Pleiku còn làm say lòng người bởi những giàn hoa giấy rực rỡ trải dọc khắp các con phố nhỏ. Hoa giấy ở đây không chỉ đơn thuần là một loài hoa trang trí mà còn là tâm hồn của phố thị, là hơi thở của những ngôi nhà giản dị mà đầy ấm áp. Những giàn hoa giấy leo kín tường rào, đan xen các sắc màu – trắng, hồng, đỏ, tím – tạo nên một bức tranh sống động và đầy sức sống. Vào buổi chiều tà, khi ánh nắng vàng nhạt len lỏi qua từng cành lá, những cánh hoa giấy mỏng manh như được phủ lên một lớp ánh sáng dịu dàng, tạo nên khung cảnh nên thơ, khiến bất cứ ai đi ngang qua cũng phải dừng lại ngắm nhìn. Giữa sự ồn ào của phố thị, giàn hoa giấy như một điểm tựa bình yên, gợi nhắc về những điều giản dị mà đẹp đẽ trong cuộc sống.

Sắc hoa giữa lòng phố núi Pleiku - Gia Lai (Ảnh: sưu tầm).

Ở thành phố trẻ trung và đầy sức sống này, dưới những tán lá xanh mướt là cả một thế giới của những xúc cảm đan xen, là sự hớn hở quyến luyến, là những niềm riêng khó nói và cả những hoài vọng của thời gian. Những cơn gió nhẹ thoảng qua, mang theo hàng ngàn cánh hoa bé xinh rơi xuống vai, xuống tóc của những người qua đường, như những mảnh ký ức bay bổng đang được viết tiếp. Những cánh hoa ấy không chỉ dịu dàng trong khoảnh khắc nở rộ, mà ngay cả khi lìa cành cũng vẫn đầy tình thương mến, chạm khẽ đến cả những bàn chân vô tình lướt ngang qua.

Thành phố này dường như là nơi hội tụ của những mùa hoa và cũng là nơi chốn lưu giữ biết bao mùa ký ức. Những ký ức ấy có thể là của những con người đã chọn nơi đây làm quê hương thứ hai, gắn bó với phố bằng cả tấm lòng. Đó là những ký ức về tháng Tư lịch sử, những ngày khắc sâu trong tâm trí bao thế hệ, khi từng màu hoa trên phố cũng như nhân chứng của những đổi thay to lớn. Mỗi mùa hoa dường như gắn kết chặt chẽ với thời gian, như một sợi dây vô hình kết nối con người với quá khứ hào hùng, với những ký ức chẳng thể phai mờ.

Tôi thường mường tượng rằng, ở nơi đâu đó, có một màu hoa đang ngập tràn nỗi nhớ, có một màu hoa đã đi qua hoặc sắp sửa qua đi, để rồi tiếp nối là một màu hoa mới sẽ lại tới. Những vòng tuần hoàn của hoa cỏ, như nhịp thở của thành phố, không ngừng mang đến những cảm xúc mới mẻ và sâu lắng. Những con đường khi ấy đối với tôi đều không có tên, tất cả chỉ là những ngã rẽ mơ hồ, là sự bỡ ngỡ và lạc lõng giữa một không gian rộng lớn. Thế nhưng, thật kỳ diệu, sắc màu của những cánh hoa đã như một người bạn đồng hành thầm lặng, giúp tôi mở lòng yêu thương nơi này hơn. Chính những con đường hoa mà tôi vô tình đi qua đã biến thành phố trở thành một phần trong cuộc sống của tôi.

Sắc hoa giữa lòng phố núi Pleiku - Gia Lai (Ảnh: sưu tầm).

Thành phố Pleiku không chỉ đẹp bởi hoa mà còn đẹp bởi cách người dân nơi đây trân trọng và yêu thương thiên nhiên. Những con đường được bao phủ bởi cây xanh, hoa lá, vừa mang lại sự mát mẻ vừa làm dịu đi những lo toan của cuộc sống. Mỗi lần tản bộ trên những con đường hoa, tôi cảm giác như mình đang đi lạc vào một thế giới khác – nơi chỉ có sự yên bình và hạnh phúc. Hoa ở Pleiku không chỉ là vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn là hơi thở, là linh hồn của thành phố. Mỗi sắc hoa đều mang một câu chuyện riêng, một cảm xúc riêng, nhưng tất cả đều góp phần làm nên nét quyến rũ khó cưỡng của Pleiku. Bằng lăng gợi lên sự mộng mơ, phượng vàng mang đến niềm vui, cúc quỳ thắp sáng những ký ức, hoa giấy tạo nên vẻ đẹp giản dị, còn hoa cà phê lại là món quà của vùng đất đỏ bazan đầy nắng gió.

Tôi vẫn nhớ những buổi chiều tan học, đi bộ trên con đường nhỏ rợp bóng bằng lăng, lòng nhẹ nhàng đến lạ. Những cánh hoa rơi khẽ xuống đất, lẫn vào làn gió mát, như muốn ôm lấy bước chân tôi. Trong khoảnh khắc ấy, mọi ưu phiền dường như tan biến, chỉ còn lại cảm giác bình yên len lỏi trong tim. Pleiku, với những con đường ngập tràn sắc hoa, không chỉ là một thành phố, mà còn là một phần của tâm hồn tôi. Đó là nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp, nơi tôi luôn muốn quay về để tìm lại cảm giác yên bình giữa cuộc sống bộn bề. Và có lẽ, không chỉ riêng tôi mà bất kỳ ai đã từng đặt chân đến Pleiku cũng sẽ bị mê hoặc bởi sắc hoa nơi đây. Pleiku – thành phố của hoa, thành phố của những giấc mơ dịu dàng.

25 Tháng 11, 2024 199

Bài viết liên quan

Reviews 63 tỉnh thành