Hà Nội ngày hè và cảm nhận của cô sinh viên 3 năm gắn bó với mảnh đất Thủ đô thân thương.
Hà Nội Đầu Tháng 7!
Hà Nội ngày đầu tháng 7 trầm tư, chỉ có nắng vàng chứ không có mưa nặng hạt, nhẹ trôi như mây bay, làm mình vương vấn bao điều. Những con phố thân quen mình mến yêu vẫn đẹp như vậy. Những hàng quán vỉa hè thân thuộc vẫn ở nguyên đó để gìn giữ nét văn hoá cổ xưa của người Hà thành.
Chẳng biết từ bao giờ mà mình lại thấy Hà Nội quen và chẳng còn lạ nữa. Không giống cô sinh viên năm nhất ngày nào, bước đến đâu cũng thấy sợ, đi đến đâu cũng rụt rè, và nghĩ rằng sẽ chẳng ở lại với Hà Nội thân thương.
Thế mà, mình và Hà Nội đã có cùng nhau biết mấy kỉ niệm rồi...
Những ngày đầu tiên ở Hà Nội, mình cảm thấy lạ lẫm và sợ hãi. Nhưng theo thời gian, những con phố nhỏ, những quán xôi vỉa hè, và những chiếc xe đạp cũ kỹ đã trở thành một phần của cuộc sống mình.
Nguồn: Sưu tầm
Nguồn: Sưu tầm
Những buổi sáng sớm dạo quanh Hồ Gươm, hít thở không khí trong lành, ngắm nhìn người dân tập thể dục, mình cảm nhận được sự bình yên hiếm có. Mỗi lần đi qua cầu Long Biên, nhìn dòng sông Hồng chảy lững lờ, lòng mình lại dâng lên những cảm xúc khó tả.
Nguồn: Sưu tầm
Hà Nội, với mình, không chỉ là nơi sinh sống mà còn là một phần không thể thiếu trong trái tim. Những kỷ niệm cùng Hà Nội, những buổi chiều ngắm hoàng hôn từ căn gác nhỏ, những lần lang thang qua từng con phố, đã tạo nên một tình yêu sâu đậm, một sự gắn bó không thể rời xa.
Nguồn: Sưu tầm
Nguồn: Sưu tầm
Dù cuộc sống có bận rộn, mình luôn dành thời gian để dạo quanh Hà Nội, để tìm lại những kỷ niệm xưa và để yêu thêm những điều mới mẻ của thành phố này. Hà Nội, với mình, luôn là nơi để trở về, nơi mà mỗi góc phố, mỗi con đường đều chứa đựng những ký ức và tình cảm sâu đậm.