Tháng ba về cũng là lúc Gia Lai phủ lên mình chiếc áo mới trắng muốt khi những bông hoa cà phê bung nở rộ, tạo nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Hãy nghe Trần Thị Trà My (Gia Lai) một travel blogger nổi tiếng bật mí .
Tôi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất Gia Lai, một vùng đất đầy nắng gió và nổi tiếng với những vườn cà phê bạt ngàn trải dài trên khắp các mảnh đất rộng lớn. Được chứng kiến quê hương qua bao mùa khác nhau nhưng đối với tôi, có lẽ Gia Lai vào tháng 3 mang một sự đặc biệt đến khó tả, dù cho tôi có rời khỏi đây đặt chân đến những vùng đất mới thì cũng không thể nào quên được.
Gia Lai tháng ba với những bông hoa cà phê đang nở rộ, trong mắt tôi như hiện lên một bức tranh tuyệt đẹp, tất cả các vườn cà phê như đang khoác lên mình một chiếc áo trắng tinh khôi. Mỗi khi tới khoảng thời gian này, hình ảnh xinh đẹp của những vườn cà phê bạt ngàn ấy lại hiện lên trong đầu tôi. Khi đứng giữa khung cảnh ấy, tôi chỉ muốn hít một hơi thật sâu để tận hưởng trọn vẹn bầu khí trong lành và mát mẻ nơi đây. Những bông hoa trắng nhỏ xíu xiu tụ lại thành từng chùm phủ kín các cành cây mang theo một mùi thơm nồng nàn xộc thẳng vào mũi. Dưới ánh nắng vàng rực rỡ, những chùm hoa cà phê như trở nên lung linh hơn làm nổi bật cả một vùng trời Tây Nguyên.
Mùa hoa cà phê ở Gia Lai (Ảnh: sưu tầm).
Len lỏi và dạo bước giữa những hàng cà phê trên con đường đất nhỏ, tôi dường như được bao quanh bởi những cây cà phê sum suê cành lá cùng với những chùm hoa nặng trĩu đang đung đưa theo gió như đang vẫy tay chào đón tôi. Quan sát gần tôi lại càng say mê với vẻ đẹp này hơn, những cánh hoa nhỏ trắng ngần, toát lên sự tinh khiết giống hệt những bông tuyết đầu mùa. Bạn có thể cảm nhận vẻ đẹp ấy qua các vần thơ lung linh của Xuân Diệu:
“Hoa cà phê thơm lắm em ơi
Hoa cùng một điệu với hoa lài
Trắng ngà, trong ngọc, xinh mà sáng
Như miệng em cười đâu đây thôi”
Mùa hoa cà phê ở Gia Lai (Ảnh: sưu tầm).
Hương thơm ngọt ngào của hoa hòa với bầu không khí trong lành và mát mẻ, có lẽ ít có nơi nào mang lại cho tôi một cảm giác bình yên và thư thái đến như vậy. Hoa cà phê nở trắng các sườn đồi, không gian núi rừng tràn ngập hương thơm khiến con người ta cảm thấy lâng lâng khó tả. Tuổi thơ của tôi dường như gắn liền với hình ảnh cây cà phê thân thuộc, nhớ những ngày nhỏ, tôi cùng lũ bạn nô đùa, chạy theo sau lưng mẹ ra vườn chơi trốn tìm, đuổi bắt, khung cảnh rất bình dị nhưng tôi lại thấy vui vẻ vô cùng.
Mảnh đất này khó chiều lòng người, lúc nắng lúc mưa thất thường, nhưng dường như điều này lại càng làm cho nơi đây trở nên đặc biệt hơn. Những trận mưa đầu mùa xối xả làm tan đi cái nắng gắt, làm cho không khí ngày xuân thêm dịu dàng hơn. Tôi dường như ngửi được mùi đất đang hòa với mùi của hoa cà phê, để ngửi được cái mùi thân thuộc đó không biết tôi đã cố gắng dậy sớm bao nhiêu lần. Bước vào vườn cà phê, đi đến đâu, mùi hương ngọt ngào dường như cũng theo chân tôi đến đó. Nó còn quyến rũ cả lũ ong, bướm, chúng bay lượn khắp nơi tạo nên khung cảnh vô cùng nhộn nhịp và đáng yêu.
Mùa hoa cà phê ở Gia Lai (Ảnh: sưu tầm).
Hình ảnh những người nông dân đang tỉ mỉ và cẩn thận chăm sóc cho từng cây cà phê, tiếng nói cười vang vọng khắp nơi cùng với tiếng xào xạc của lá cây, tất cả tạo nên một bức tranh vô cùng sống động nơi núi rừng này. Họ mặc những bộ đồ lao động giản dị với những chiếc nón lá nghiêng trên đầu, ánh mắt chăm chú nhìn vào từng cành hoa, từng trái cà phê còn non. Trên gương mặt của họ đều hiện lên sự chất phát với niềm hy vọng đây sẽ là một mùa vụ bội thu. Tôi dường như cảm nhận được tình yêu cũng như sự gắn kết của các cô, các bác với mảnh đất này. Những cây cà phê không chỉ là nguồn thu nhập mà còn là linh hồn của mảnh đất, là minh chứng cho cuộc sống tuy nhiều vất vả nhưng đầy tự hào của con người nơi đây.
Mùa hoa cà phê không kéo dài nhưng thật sự là một khoảnh khắc tuyệt vời cho những ai yêu thích và say mê vẻ đẹp của thiên nhiên. Tôi thích những giây phút đi lang thang trong vườn cà phê bạt ngàn và đắm chìm trong hương thơm đầy mê hoặc ấy. Trải qua ngày tháng bung nở hết mình, những bông hoa trắng nhỏ xinh ấy dần khép cánh lại, rơi rụng và nhường chỗ cho những quả xanh non đang dần nhú lên mang theo niềm vui và hy vọng của bà con.
Mùa hoa cà phê ở Gia Lai (Ảnh: sưu tầm).
Những cây cà phê dường như là hiện thân của những con người Gia Lai, mộc mạc nhưng rất chăm chỉ và cần cù, luôn cống hiến hết mình cho mảnh đất quê hương, không ngại những ngày mưa gió, bán mặt cho đất bán lưng cho trời. Nếu ai để ý, sẽ thấy cây cà phê tuy sần sùi nhưng lại cho ra những bông hoa trắng tinh khôi, cũng giống như những người chăm sóc chúng, tuy vẻ ngoài không trau chuốt, trông rất giản dị và chân chất nhưng tính cách và con người bên trong họ lại vô cùng xinh đẹp.
Tuổi thơ của tôi đã qua, tôi đã trưởng thành, rời xa quê hương để đi tìm vùng trời mới, cơ hội mới nhưng dù có đi đâu đi chăng nữa thì những hình ảnh về vườn cà phê bạt ngàn với chi chít các chùm hoa trắng lung linh tỏa hương thơm ngát cùng con người chất phát, lam lũ nơi đây sẽ mãi ở lại trong tâm trí tôi.