Ít ai biết, nằm cách thành phố Pleiku - tỉnh Gia Lai khoảng 20 km có một đồi cỏ hồng mang vẻ đẹp đầy thơ mộng và cuốn hút. Hãy nghe Trần Thị Trà My (Gia Lai) một travel blogger nổi tiếng bật mí .
Tây Nguyên – miền đất đỏ bazan huyền thoại, nơi những cánh rừng bạt ngàn và những con suối róc rách hòa quyện trong khúc ca thiên nhiên bất tận. Nhưng trong lòng miền đất ấy, Đăk Đoa - một huyện nhỏ của Gia Lai, lại cất giấu cho riêng mình một tuyệt tác mà tạo hóa đã ban tặng chính là đồi hoa cỏ hồng. Cứ mỗi độ cuối năm, khi tiết trời se lạnh những triền đồi nơi đây như được phủ lên một tấm thảm nhung mềm mại, màu hồng dịu dàng trải dài bất tận mang lại cảm giác vừa yên bình vừa lãng mạn đến nao lòng.
Xuyên suốt hai mùa mưa nắng, Tây Nguyên lúc nào cũng khoác lên mình những sắc màu tươi mới. Tôi mê mẩn sắc trắng thuần khiết của hoa cà phê vào những ngày tháng ba, khi cả không gian như ngập tràn mùi hương dịu ngọt. Tôi cũng chẳng thể rời mắt khỏi sắc vàng rực rỡ của hoa dã quỳ, loài hoa như đại diện cho sức sống mãnh liệt của miền đất này. Nhưng đặc biệt hơn cả, tôi luôn dành một tình cảm khó tả cho loài cỏ hồng – một vẻ đẹp khiêm nhường nhưng lại đủ sức quyến rũ mọi ánh nhìn.
Đồi cỏ hồng ở Đăk Đoa - Gia Lai (Ảnh: sưu tầm).
Lần đầu tiên nghe nhắc đến đồi hoa cỏ hồng Đăk Đoa, tôi đã tưởng tượng về một chốn thiên đường giữa lòng cao nguyên, nơi những cánh đồng bất tận hòa quyện với màu xanh của trời và sắc hồng của cỏ. Hành trình đến với nơi này không chỉ là một chuyến đi, mà còn là một chuyến khám phá cảm xúc. Dọc theo con đường dẫn tới huyện Đăk Đoa, hai bên là những cánh rừng thông xanh ngắt, điểm xuyết những con đường đất đỏ quen thuộc của miền Tây Nguyên. Cảm giác bồi hồi dâng lên khi tôi bước chân vào vùng đất mà người ta vẫn gọi là "xứ sở cỏ hồng".
Từ xa, đồi hoa cỏ hồng hiện ra như một bức tranh được vẽ bằng những gam màu dịu dàng nhất của tự nhiên. Không phải là màu hồng rực rỡ như hoa anh đào hay màu hồng đậm đà của cánh hồng nhung, cỏ hồng ở Đăk Đoa mang sắc hồng phơn phớt, nhẹ nhàng như ánh hoàng hôn buông xuống cuối ngày. Những nhánh cỏ nhỏ li ti, mỗi chùm hoa như một dải lụa mềm mại đung đưa trong gió. Màu hồng ấy lan tỏa khắp triền đồi, hòa quyện cùng sắc xanh của rừng thông và bầu trời xanh biếc tạo nên một khung cảnh thơ mộng đến khó tả.
Đồi cỏ hồng ở Đăk Đoa - Gia Lai (Ảnh: sưu tầm).
Dưới ánh nắng ban mai, đồi cỏ hồng ở Đăk Đoa như được khoác lên mình một tấm áo rực rỡ, lấp lánh và tràn đầy sức sống. Những nhánh cỏ li ti mang sắc hồng dịu dàng bừng sáng trong từng tia nắng vàng óng, tạo nên một khung cảnh vừa nên thơ vừa lãng mạn. Từng giọt sương đọng trên cỏ từ đêm qua giờ đây như những viên ngọc nhỏ, lấp lánh dưới ánh mặt trời, phản chiếu những sắc màu lung linh, huyền ảo. Gió nhẹ thổi qua làm cánh cỏ khẽ lay động, từng gợn sóng màu hồng lan tỏa khắp triền đồi như một bức tranh đầy sống động trong không gian. Ở phía xa, những hàng thông già xanh thẳm như tôn thêm vẻ mềm mại, tươi mới của sắc hồng. Tất cả hòa quyện, biến đồi cỏ hồng thành một bức tranh phong cảnh tuyệt mỹ, nơi thiên nhiên và ánh sáng cùng nhau dệt nên câu chuyện tình lãng mạn giữa đất trời Tây Nguyên.
Khung cảnh ấy chẳng khác gì một tuyệt tác nghệ thuật. Những mảng màu được phối hợp hài hòa: sắc hồng miên man của cỏ, nét chấm phá xanh mát của rừng thông ở phía xa, và bầu trời biêng biếc với những tia nắng bình minh dịu dàng. Tất cả như hòa quyện lại, tạo nên một bức tranh thiên nhiên hoàn hảo, khiến tôi ngỡ mình đang lạc vào một miền cổ tích. Đứng giữa khung cảnh ấy, tôi có cảm giác như được quay trở về với nguyên sơ của đất trời, nơi mọi thứ còn giản dị, nguyên bản và tràn đầy sức sống.
Đồi cỏ hồng ở Đăk Đoa - Gia Lai (Ảnh: sưu tầm).
Cỏ hồng vốn là một loài cỏ dại, ban đầu chẳng mấy ai để ý. Những cây cỏ nhỏ bé mọc lan khắp các triền đồi trên những khoảng đất trống, hòa mình vào hàng ngàn loài cây cỏ khác mà chẳng cần sự chú ý. Có lẽ vì thế, người ta không nghĩ tới việc đặt tên cho loài cỏ này. Thế nhưng, qua thời gian, dưới ánh nắng chan hòa và những cơn gió mát lành của Tây Nguyên, cỏ hồng đã bừng nở, khoe sắc thắm với những chùm hoa nhỏ li ti, mang một màu hồng dịu dàng, yêu kiều. Cả một vùng đất rộng lớn được nhuộm trong sắc hồng miên man, trải dài từ triền đồi này tới chân trời kia. Chỉ cần nhìn thôi, lòng đã ngập tràn cảm giác yên bình và thơ mộng. Tôi không thể rời mắt khỏi những chùm hoa nhỏ ấy. Cả một chùm là sự kết tụ của vô vàn bông hoa bé li ti, xinh xắn đến lạ thường. Khi tôi nhẹ nhàng ngắt một bông hoa nhỏ, giấu nó trong lòng bàn tay, cảm giác như đang cất giữ cả một trời mộng mơ. Rồi khi tôi xòe bàn tay ra, bông hoa ấy lập tức theo làn gió mà bay xa, như một lời chào tạm biệt nhẹ nhàng nhưng đầy lưu luyến.
Cỏ hồng mọc tự nhiên, không cần sự chăm sóc hay vun trồng của con người. Loài cỏ này lớn lên nhờ hút nguồn nước mát lành từ lòng đất, đón những tia nắng trong trẻo từ bầu trời cao nguyên và vờn mình trong những ngọn gió dịu mát, đầy sức sống của đại ngàn. Không giống như cây bonsai được cắt tỉa tỉ mỉ trong chậu cảnh hay những bông hoa kiêu sa được chọn lựa kỹ lưỡng để cắm trong bình, cỏ hồng không đòi hỏi sự chú ý hay nâng niu. Nó không xuất hiện trong những lẵng hoa kiểu cách hay góp mặt trịnh trọng trong các bữa tiệc sang trọng. Thay vào đó, cỏ hồng sống một cách hồn nhiên, tự do trên những triền đồi, lặng lẽ tô điểm cho cảnh quan bằng màu hồng dịu nhẹ nhưng đầy tươi tắn, khiêm nhường nhưng vẫn kiêu sa một cách rất riêng.
Đồi cỏ hồng ở Đăk Đoa - Gia Lai (Ảnh: sưu tầm).
Có những thời điểm, cỏ khô héo, thân gầy guộc, tưởng chừng như không thể chống chọi với cái nắng gay gắt của cao nguyên. Nhưng khi mùa mưa đến, từng mầm cỏ non lại nhú lên, tiếp tục lan tỏa sự sống khắp triền đồi. Mỗi lần nhìn thấy sắc hồng trải dài trước mắt, tôi lại nghĩ về những vòng tuần hoàn bất tận của thiên nhiên. Mùa cỏ hồng đến rồi đi, để lại trong lòng đất những hạt mầm nhỏ bé, âm thầm chuẩn bị cho một mùa mới. Đó chính là minh chứng cho sự tái sinh mạnh mẽ, cho sức sống bền bỉ của loài cỏ dại tưởng chừng mong manh. Cỏ hồng, với chu kỳ sống giản dị nhưng mãnh liệt, là minh chứng cho vẻ đẹp của sự tuần hoàn trong tự nhiên. Qua mỗi mùa, loài cỏ này không chỉ tô điểm cho cảnh sắc cao nguyên mà còn gửi gắm một thông điệp sâu sắc về sức sống bền bỉ, sự tái sinh và niềm hy vọng vĩnh cửu mà thiên nhiên ban tặng.
Cỏ hồng tuy nhỏ bé nhưng lại mang trong mình một sức sống phi thường, tượng trưng cho sự kiên cường và tinh thần vượt khó của thiên nhiên. Chính vẻ đẹp giản dị nhưng đầy ý nghĩa này đã khiến loài cỏ nhỏ bé ấy trở thành biểu tượng của Tây Nguyên, một phần không thể thiếu của vùng đất đầy nắng gió mà tôi yêu thương. Chính vẻ đẹp ấy đã khiến loài cỏ này được người ta gọi tên bằng cái tên đơn giản nhưng đầy chất thơ – cỏ hồng. Chỉ cần nghe cái tên ấy thôi, ta đã hình dung được sự dịu dàng, mềm mại và vẻ đẹp lãng mạn mà loài cỏ này mang lại. Cỏ hồng không chỉ là một phần của thiên nhiên Tây Nguyên mà còn là biểu tượng của sự giản dị, thuần khiết nhưng đầy sức hút.
Đồi cỏ hồng ở Đăk Đoa - Gia Lai (Ảnh: sưu tầm).
Đồi cỏ hồng không chỉ đẹp, mà còn mang lại một cảm giác thật đặc biệt. Đó là cảm giác của sự kết nối – kết nối giữa con người và thiên nhiên, giữa quá khứ và hiện tại. Những triền cỏ hồng làm tôi nhớ về những ngày thơ ấu, khi còn là một đứa trẻ nhỏ xíu chạy nhảy trên những cánh đồng làng quê, hồn nhiên và vô tư. Giữa đồi cỏ, tôi thấy lòng mình dịu lại, những lo toan dường như tan biến. Mỗi làn gió thổi qua như mang theo hơi thở của núi rừng, làm tâm hồn trở nên thanh thản lạ thường.
Đồi hoa cỏ hồng ở Đăk Đoa không chỉ là một cảnh đẹp, mà còn là một biểu tượng của sức sống, của sự lãng mạn và của mối giao hòa giữa con người và thiên nhiên. Đứng giữa đồi cỏ, ta không chỉ ngắm nhìn vẻ đẹp mà còn cảm nhận được những giá trị sâu sắc mà nó mang lại: sự bình yên, niềm hy vọng và tình yêu với cuộc sống. Tôi biết rằng, mỗi mùa cỏ hồng qua đi, sắc hồng ấy có thể tàn phai nhưng những ký ức về đồi cỏ, về vẻ đẹp kỳ diệu của đất trời Tây Nguyên sẽ mãi mãi in đậm trong tâm trí tôi. Đăk Đoa – nơi đồi hoa cỏ hồng thắp lên những giấc mơ dịu dàng, sẽ luôn là một điểm đến đặc biệt trong hành trình tìm về những giá trị đẹp đẽ nhất của thiên nhiên và cuộc sống.