Khám phá lịch sử, văn hóa, con người và cảnh đẹp Việt Nam trên ứng dụng du lịch 63Stravel
Tải ứng dụng 63Stravel
Gia Lai không chỉ nổi tiếng với những đồi thông xanh ngát hay những con thác hùng vĩ mà còn ghi dấu trong lòng mỗi người con xa quê bởi những cánh đồng lúa chín vàng. Hãy nghe Trần Thị Trà My (Gia Lai) một travel blogger nổi tiếng bật mí .
Những mùa lúa chín vàng thơm ngát hương rơm rạ đã trở thành một phần không thể thiếu trong ký ức tuổi thơ tôi cũng như bao thế hệ lớn lên ở vùng quê Gia Lai. Cứ mỗi lần nhớ về những cánh đồng lúa trải dài mênh mông, tôi lại cảm nhận được một nỗi nhớ da diết, sâu lắng trong lòng như thể hương lúa, hương đất, hương trời vẫn còn vương vấn quanh đây. Gia Lai không chỉ nổi tiếng với núi đồi hùng vĩ và rừng cà phê bạt ngàn mà còn có những cánh đồng lúa vàng óng ả mỗi khi mùa thu hoạch về. Những vùng đất bằng phẳng, trù phú được những con sông, con suối len lỏi tưới mát đã nuôi dưỡng những hạt lúa trĩu bông, căng đầy sức sống. Từ thuở nhỏ, tôi đã được chứng kiến hình ảnh cha mẹ, những người nông dân cần cù, lam lũ, gắn bó với ruộng đồng suốt cả năm. Họ không chỉ làm lụng bằng đôi bàn tay chai sạn mà còn đặt cả niềm tin, hy vọng vào từng hạt giống, từng khóm lúa trên cánh đồng.
Mùa lúa chín vàng trên cánh đồng quê hương (Ảnh: sưu tầm).
Vào mỗi mùa lúa chín, quê hương Gia Lai lại hiện lên trong tôi như một bức tranh tuyệt đẹp, được tô điểm bởi sắc vàng rực rỡ của cánh đồng trải dài bất tận. Cả không gian như chìm trong màu vàng no ấm, biểu tượng của sự trù phú, sung túc mà thiên nhiên và bàn tay con người đã dày công tạo nên. Những bông lúa trĩu nặng hạt, cúi mình san sát bên nhau như những người bạn đồng hành, cùng nhau kể câu chuyện về sự kiên trì, cần mẫn của người dân quê tôi. Giữa những bông lúa vàng óng ấy, những chiếc lá lúa thon dài, sắc xanh đã ngả vàng như những nét chấm phá đầy sức sống, điểm xuyết thêm vẻ sinh động cho bức tranh làng quê. Trong làn sương sớm mơ màng, cánh đồng lúa hiện lên với vẻ đẹp thanh khiết và yên bình. Sương trắng mỏng manh bao phủ cả không gian, để lại từng giọt long lanh đọng trên bông lúa, lấp lánh như những viên ngọc quý. Khi nắng lên, sương tan, ánh sáng chiếu vào từng hạt lúa khiến cánh đồng như khoác lên mình một tấm áo mới, lung linh, rực rỡ. Tiếng chim líu lo trên bầu trời cao xanh, tiếng gió thổi xào xạc hòa cùng màu xanh ngả vàng của lá lúa, màu xanh mướt của bờ cỏ ven kênh mương dẫn nước, tất cả tạo nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt diệu lay động mọi tâm hồn yêu quê hương.
Vẻ đẹp ấy càng trở nên sống động hơn bởi hình ảnh của những người nông dân cần cù, lam lũ, luôn gắn bó với ruộng đồng. Giữa khung cảnh bao la của đồng lúa chín vàng, tôi vẫn nhớ rõ hình ảnh mẹ, cha và những người hàng xóm tất bật thu hoạch. Khuôn mặt họ lấm tấm mồ hôi, đôi tay chai sạn nhưng luôn thoăn thoắt làm việc. Và dẫu mệt nhọc, trên môi họ vẫn nở nụ cười, ánh mắt rạng rỡ khi nhìn từng bao lúa được chất đầy trên xe bò. Tôi nghe rõ giọng nói thân thương của họ, những câu chuyện đầy niềm vui và hy vọng: nào là ruộng nhà năm nay bội thu, nào là kế hoạch cho vụ mùa tới, hay ước mơ giản dị nhưng đầy yêu thương dành cho con cái.Mỗi lần hè về, tôi thường chạy chân trần trên những bờ ruộng, ngắm nhìn từng bông lúa dần chuyển sang màu vàng óng, lòng không khỏi rạo rực. Màu vàng ấy không chỉ là sắc màu của một mùa bội thu mà còn là màu của mồ hôi, công sức, của những buổi sớm ra đồng khi trời còn mờ sương hay những chiều nắng gắt làm lưng áo mẹ cha ướt đẫm. Những nỗi lo toan về thời tiết, sâu bệnh, về giá cả mùa màng đều hiện lên trong ánh mắt đầy trăn trở của người nông dân. Nhưng vượt lên tất cả, sự kiên nhẫn và hy vọng đã giúp họ vượt qua những ngày tháng vất vả ấy.
Mùa gặt luôn là mùa được mong chờ nhất. Tiếng cười nói rộn ràng của bà con, tiếng máy gặt, tiếng lúa rơi xào xạc hòa cùng hương thơm nồng nàn của rơm rạ tạo nên một bức tranh đồng quê thật sống động và ấm áp. Mùa thu hoạch lúa không chỉ mang lại niềm vui vì hạt lúa đầy kho mà còn là niềm hy vọng về những bữa cơm no, những đồng tiền dành dụm để mua cho con bộ quần áo mới, quyển vở trắng tinh hay cây bút để viết nên những ước mơ trên con đường học vấn. Những cánh đồng lúa chín ở quê hương Gia Lai không chỉ là nguồn sống mà còn là nguồn cảm hứng, là ký ức đẹp đẽ nhất trong tâm hồn tôi. Dù đi xa, hình ảnh những cánh đồng lúa vàng óng vẫn mãi in sâu trong trái tim, nhắc nhở tôi về giá trị của sự cần cù, về tình yêu quê hương giản dị mà sâu sắc. Mùa lúa chín không chỉ là một mùa thu hoạch mà còn là mùa của những kỷ niệm, những niềm tự hào và những ước mơ vươn xa từ mảnh đất thân thương.
Mùa lúa chín vàng trên cánh đồng quê hương (Ảnh: sưu tầm).
Mỗi khi nghĩ về ngày mùa ở quê hương Gia Lai, lòng tôi lại trào dâng cảm xúc bồi hồi bởi những thanh âm rộn rã của ngày mùa ấy như vẫn vang vọng đâu đây làm sống dậy cả một miền ký ức đẹp đẽ, thân thương. Khi ánh bình minh còn chưa kịp soi sáng khắp làng, tiếng gà gáy vang lên gọi mọi người thức dậy bắt đầu một ngày làm việc mới. Tiếng trâu bò bị đánh thức cất lên những âm thanh quen thuộc, nhịp nhàng trong lúc nhai cỏ, nhai rơm như cũng hòa chung vào không khí khẩn trương, tất bật của ngày mùa. Những bếp lửa ấm áp trong mỗi ngôi nhà được mẹ hay bà nhóm lên từ rất sớm, tiếng củi lách tách cháy reo vui, những làn khói bếp thơm mùi rơm rạ quyện vào không gian, lan tỏa khắp thôn xóm, khiến cả không gian làng quê như ngập tràn hơi ấm của tình người và niềm vui mùa vụ.
Những con đường làng dẫn ra cánh đồng vào ngày mùa luôn đông vui, nhộn nhịp một cách đặc biệt. Đó là hình ảnh từng đoàn xe bò nối đuôi nhau đi trên con đường đất đỏ, tiếng chân bò lộc cộc xen lẫn tiếng bước chân vội vã của người nông dân. Tiếng cười nói râm ran, những lời chào hỏi thân tình vang lên khắp con đường. Người lớn vừa đi vừa trò chuyện về những mảnh ruộng bội thu, về vụ mùa sắp tới còn lũ trẻ con thì ríu rít chạy theo cha mẹ, vui sướng khi được phụ giúp những công việc nhỏ nhặt. Có đứa cầm liềm, có đứa mang bình nước, đứa khác lại hăng hái dắt bò ra đồng chuẩn bị cho việc chăn thả ở những bờ ruộng vừa thu hoạch xong. Tất cả tạo nên một bức tranh ngày mùa thật sôi động, tràn ngập sức sống để lại trong lòng tôi một nỗi nhớ nhung không nguôi về quê hương Gia Lai thân yêu. Không khí ngày mùa chẳng những gợi lên niềm vui lao động mà còn thấm đượm tình làng nghĩa xóm. Người dân không chỉ làm việc chăm chỉ trên thửa ruộng của mình, mà còn sẵn sàng giúp đỡ nhau, cùng thu hoạch lúa, chia sẻ niềm vui hay cả những nỗi lo toan. Mỗi khi nghĩ đến hình ảnh ấy lòng tôi lại trào dâng sự yêu thương và tự hào về quê hương mình, về những con người giản dị, cần cù mà đầy ắp tình cảm.
Mùa lúa chín vàng trên cánh đồng quê hương (Ảnh: sưu tầm).
Ngày mùa ở Gia Lai, với sắc vàng óng ánh của lúa chín, với những thanh âm quen thuộc và những gương mặt rạng rỡ, không chỉ là một mùa vụ, mà còn là một phần ký ức thiêng liêng mà tôi luôn khắc ghi. Đó là mùa của tình yêu quê hương, của niềm hy vọng vào một cuộc sống ấm no và tràn đầy ý nghĩa. Khi những cánh đồng lúa chín vàng trải dài khắp quê hương Gia Lai, không gian như bừng lên sức sống và vẻ đẹp rực rỡ của thiên nhiên. Bên cạnh những niềm vui và tự hào là những trăn trở và mong ước thầm lặng của người dân quê tôi. Mong sao mưa thuận gió hòa, đất trời yên ả, thiên tai đừng xảy ra để mùa màng luôn được bội thu. Mong sao những người nông dân – những con người chân chất, lam lũ – không còn phải chịu những nỗi lo âu về một năm mất mùa, không còn cảnh lúa gạo rẻ mạt vì những biến động thị trường.
Quê hương Gia Lai với những cánh đồng lúa chín vàng không chỉ là một hình ảnh thân thương, mà còn là nơi lưu giữ những kỷ niệm, niềm tự hào và cả những hy vọng đẹp đẽ về tương lai. Những ngày tháng ấy, những mùa vàng ấy sẽ mãi là một phần ký ức thiêng liêng trong trái tim của mỗi người con nơi đây, để mỗi khi nhớ về quê hương, lòng tôi lại dâng lên cảm xúc ngọt ngào, sâu lắng và đầy yêu thương. Đó không chỉ là niềm tự hào về quê hương Gia Lai mà còn là sự trân trọng dành cho những giá trị đơn sơ mà cao quý. Mỗi bông lúa chín không chỉ là thành quả của những tháng ngày lao động vất vả mà còn là sự gắn bó, niềm hy vọng và tình yêu đối với cuộc sống. Mùa lúa chín, với sắc vàng rực rỡ và hình ảnh những con người bình dị ấy mãi là một phần ký ức đẹp đẽ và sâu sắc nhất trong trái tim tôi, nơi tôi luôn muốn trở về, nơi tôi gọi là nhà.