Khám phá lịch sử, văn hóa, con người và cảnh đẹp Việt Nam trên ứng dụng du lịch 63Stravel
Tải ứng dụng 63Stravel
Nằm giữa lòng Phố Núi, cách trung tâm Pleiku không xa, hàng thông trăm tuổi không chỉ là một điểm đến đẹp như tranh vẽ mà còn là một biểu tượng của thời gian, của ký ức và của tình yêu quê hương. Hãy nghe Trần Thị Trà My (Gia Lai) một travel blogger nổi tiếng bật mí .
Hàng thông trăm tuổi ở Gia Lai hiện lên trước mắt tôi như một bức tranh hoàn hảo giữa lòng Phố Núi. Dọc theo cung đường gần Biển Hồ, những hàng thông cao vút vươn mình trong nắng, tạo thành một con đường phủ bóng mát đầy thơ mộng. Đứng giữa khung cảnh ấy, tôi cảm nhận được sự hòa quyện giữa thiên nhiên và sự bình yên của Gia Lai – quê hương thân yêu của mình.
Vẻ đẹp của hàng thông trăm tuổi ở Gia Lai (Ảnh: sưu tầm).
Trên con đường dẫn đến hàng thông, khung cảnh cũng trở nên đặc biệt hơn. Những vườn cà phê chín đỏ ẩn hiện giữa sắc xanh của lá cây, tỏa ra một mùi thơm ngọt ngào thoang thoảng trong gió. Xen lẫn vào đó là những bông hoa dã quỳ vàng rực rỡ, mọc thành từng bụi lớn dọc hai bên đường. Sắc vàng của hoa dã quỳ, sắc đỏ của cà phê chín, và sắc xanh bạt ngàn của chè tạo nên một khung cảnh nên thơ, tựa như bức tranh mà thiên nhiên đã dày công vẽ nên. Đó là những khoảnh khắc không chỉ đẹp về hình ảnh mà còn chạm đến sâu thẳm tâm hồn, để mỗi người khi đến đây đều mang về một chút nhớ thương dành cho mảnh đất Gia Lai yêu dấu.
Không khí ở đây thật sự khác biệt. Mỗi hơi thở đều mang theo hương thơm nhẹ nhàng, thoang thoảng của nhựa thông pha lẫn chút lành lạnh của vùng cao Tây Nguyên. Cảm giác ấy khiến tôi như đang lạc bước vào một giấc mơ, nơi mọi thứ đều tĩnh lặng và êm đềm đến lạ. Con đường nhỏ dẫn lối qua hàng thông cổ thụ, thuộc thôn 1, xã Nghĩa Hưng, huyện Chư Păh, chỉ cách trung tâm Pleiku khoảng 10-15km nhưng dường như lại cách biệt hoàn toàn với nhịp sống ồn ào, hối hả của phố thị. Người ta thường gọi đây là "con đường Hàn Quốc" bởi vẻ đẹp lãng mạn tựa như trong những bộ phim, nhưng với tôi, nơi này không chỉ lãng mạn mà còn chất chứa những điều sâu lắng, thân thuộc hơn. Nó là một phần ký ức của quê hương Gia Lai, là dấu ấn thời gian và là chứng nhân cho bao thăng trầm của vùng đất đại ngàn.
Vẻ đẹp của hàng thông trăm tuổi ở Gia Lai (Ảnh: sưu tầm).
Khi đứng giữa hàng thông, tôi cảm nhận được một không gian thật sự khác biệt. Hai hàng cây cao lớn đứng sừng sững hai bên đường như những người lính gác đang canh giữ vùng đất này qua bao mùa mưa nắng. Những thân cây xù xì, thô ráp mang đậm dấu ấn của thời gian như kể lại câu chuyện về lịch sử, về thiên nhiên và con người Tây Nguyên. Tán lá thông xanh mướt xòe rộng, đan xen vào nhau trên cao, tạo thành một vòm xanh tự nhiên tuyệt đẹp, vừa thoáng đãng lại vừa ấm cúng, như vòng tay ôm trọn những ai đi qua.
Buổi sáng sớm, khi sương mờ vẫn còn vương vấn trên những tán lá, ánh nắng đầu tiên bắt đầu len lỏi qua từng nhánh cây, cả không gian bỗng chốc bừng sáng trong một vẻ đẹp huyền ảo. Những tia nắng mỏng manh chiếu qua các khe lá tạo thành từng dải sáng lấp lánh loang lổ trên mặt đường. Lúc ấy, cả hàng thông như bừng tỉnh, vươn mình lên đón ánh mặt trời, vừa tĩnh lặng mà vừa tràn đầy sức sống. Không gian ấy mang một vẻ đẹp mộng mơ, yên bình nhưng cũng không kém phần mạnh mẽ như chính tinh thần của con người Tây Nguyên. Vào buổi chiều tà, ánh nắng dần dịu lại, nhuộm vàng những ngọn thông cao vút. Đứng giữa con đường dài hun hút, nhìn hai hàng cây thẳng tắp kéo dài đến tận cuối tầm mắt, tôi không khỏi cảm thấy lòng mình nhẹ bẫng.
Đối với tôi, hàng thông trăm tuổi không chỉ là một cảnh sắc thiên nhiên tuyệt đẹp mà còn là một phần của quê hương, của ký ức và tuổi thơ. Mỗi lần đặt chân đến đây, tôi như được trở về với chính mình, với những giá trị nguyên sơ nhất của thiên nhiên và cuộc sống. Trong không gian yên tĩnh ấy, tôi không chỉ thấy cảnh sắc mà còn cảm nhận được một phần của hồn quê, nhẹ nhàng, sâu lắng và mãi mãi không phai trong tim.
Vẻ đẹp của hàng thông trăm tuổi ở Gia Lai (Ảnh: sưu tầm).
Dưới chân hàng thông, lớp lá rụng phủ đầy mặt đất như một tấm thảm tự nhiên màu vàng nâu, mềm mại và mộc mạc. Những chiếc lá nằm yên đó, lặng lẽ kể câu chuyện của thời gian, của những mùa thông thay lá. Con đường nhỏ len lỏi giữa hai hàng cây cổ thụ thẳng tắp như kéo dài mãi vào tận sâu trong không gian yên bình, dẫn lối người lữ khách đến một khung cảnh núi rừng tuyệt đẹp. Mỗi bước chân chạm vào tấm thảm lá ấy đều vang lên âm thanh xào xạc dịu dàng như lời thì thầm của thiên nhiên. Cảm giác thanh bình và tĩnh lặng chạm đến tâm hồn, làm dịu đi mọi xáo trộn trong lòng người, khiến tôi không khỏi rung động trước vẻ đẹp vừa giản dị vừa kỳ vĩ mà thiên nhiên đã ưu ái ban tặng cho mảnh đất Gia Lai này.
Tôi bị cuốn hút bởi vẻ đẹp của cảnh vật xung quanh: phía xa là Biển Hồ tĩnh lặng, trong xanh như một chiếc gương khổng lồ phản chiếu trời cao; gần hơn là đồi chè trải dài mênh mông, xanh ngút ngàn tựa một tấm thảm xanh mướt mải kéo dài đến tận chân trời. Khung cảnh ấy như mở ra trước mắt tôi một "cổng trời" huyền ảo, đẹp đến mức làm trái tim tôi rung động. Mỗi nhánh cây, mỗi làn gió thoảng, mỗi tia nắng xuyên qua đều như đang kể những câu chuyện của đất trời Gia Lai, một vùng đất tràn ngập sức sống nhưng cũng đầy sâu lắng. Lúc này đây, tôi chợt nhận ra rằng quê hương mình đẹp đến nhường nào, một vẻ đẹp lặng lẽ nhưng đủ để khiến lòng người mãi mãi vấn vương.
Vẻ đẹp của hàng thông trăm tuổi ở Gia Lai (Ảnh: sưu tầm).
Khoảng thời gian đẹp nhất để đến thăm hàng thông là vào tháng 10 đến tháng 11, khi vùng đất Tây Nguyên chuyển mình từ mùa mưa sang mùa khô. Lúc này, hàng thông trăm tuổi Gia Lai hiện lên với vẻ đẹp rực rỡ và tràn đầy sức sống như một món quà thiên nhiên dành riêng cho những ai yêu mến sự thanh bình của núi rừng. Đứng giữa con đường thông vào thời điểm này, tôi cảm nhận được sự mát lành của gió trời mang theo hơi thở của đại ngàn. Không gian xung quanh như bừng sáng với những đồi chè xanh mướt trải dài vô tận, những luống chè nối tiếp nhau như gợn sóng nhấp nhô. Ánh nắng dịu dàng của ngày mới chiếu rọi qua những kẽ lá, hòa quyện với sắc xanh tươi của cây cỏ, tạo nên một bức tranh thiên nhiên vô cùng hài hòa.
Hàng thông trăm tuổi không chỉ là một cảnh đẹp mà còn là một biểu tượng của tình yêu và lòng tự hào mà tôi dành cho vùng đất Tây Nguyên. Khi rời xa nơi này, tôi mang theo không chỉ những hình ảnh tuyệt đẹp mà còn cả cảm giác an yên, lắng đọng mà nơi đây đã trao tặng. Đó là một món quà tinh thần quý giá, là lời nhắc nhở rằng quê hương Gia Lai không chỉ đẹp ở cảnh sắc mà còn đẹp ở tâm hồn, ở những gì mà nó đang âm thầm gửi gắm vào lòng người. Và tôi biết rằng, dù có đi đâu, nơi đây vẫn sẽ mãi là một phần không thể thiếu trong ký ức và trái tim tôi.