Đó là một chuyến đi Đồng Tháp thú vị. Tôi được tham gia gặt lúa, thưởng thức lẩu mắm, chuột đồng nướng,... và khám phá sự chân chất, ấm áp của con người nơi đây qua những bữa ăn đậm tình quê. Hãy nghe Ngọc Huệ (Đồng Tháp) một travel blogger nổi tiếng bật mí .
Một lần về thăm miền Tây, tôi có dịp ghé qua Đồng Tháp – một vùng đất trù phú với những cánh đồng lúa bạt ngàn, trải dài xa tít đến tận chân trời. Đồng Tháp không chỉ nổi tiếng với vẻ đẹp sông nước hiền hòa mà còn để lại trong lòng khách thập phương những ấn tượng khó phai về con người chất phác, chân tình và những món ăn đặc sản đậm đà hương vị miền quê.
Đó là một ngày giữa tháng mười, tôi cùng người bạn thân rong ruổi trên chiếc xe máy nhỏ, vượt qua những con đường xa để đến cánh đồng lúa ở một làng quê nhỏ thuộc huyện Tam Nông, cũng là nhà của bạn ấy. Bầu trời hôm ấy trong xanh và cao vợi, những tia nắng vàng rực rỡ chiếu xuống cánh đồng đang mùa gặt, tạo nên một khung cảnh tuyệt đẹp. Cả không gian tràn ngập mùi thơm thoang thoảng của lúa chín, tiếng xạc xào của những bó lúa bị cắt, tiếng cười nói rộn rã của bà con nông dân đang hăng say làm việc.
Tôi được gia đình bạn rủ gặt lúa cùng họ. Chưa bao giờ trong đời tôi lại có dịp đặt chân xuống ruộng, nói gì đến việc hóa thân thành nông dân, nhưng nhờ sự hướng dẫn tận tình của bác Hai – chủ ruộng lúa, tôi nhanh chóng học được cách làm sao cho đúng. Bây giờ người ta chẳng còn cắt tay như trước, máy móc đã làm cả rồi. Bác Hai chỉ giao cho tôi việc đứng trên máy gặt, cầm bao mà hứng lúa đã được đập ra khỏi bông. Công việc nhẹ nhàng nhưng cuối ngày, nhìn lại thành quả - những bao lúa đầy được sắp xếp gọn gàng trên bờ đê, lòng tôi vui lạ. Cảm giác thú vị, một phần vì đó là lần đầu tiên tôi thử sức với công việc của người nông dân, phần khác vì tôi có cơ hội hiểu rõ hơn về công sức mà những hạt gạo trắng ngần phải trải qua để đến được bàn ăn.
Sau buổi gặt lúa đầy mồ hôi và tiếng cười, mọi người dọn cơm ngay trên bờ ruộng ăn uống. Bữa cơm miền Tây đơn giản nhưng không kém phần hấp dẫn: cá lóc nướng trui, chuột đồng nướng, trái xoài xanh,... Đây đều là những món tiện tay bắt được, hái được trong quá trình gặt lúa. Nguyên liệu tự nhiên, được chế biến đơn giản tại chỗ nhưng không hiểu sao lại ngon lạ thường.
Khi cá và chuột nướng xong, bác Hai gái cũng mang ra thêm một nồi lẩu mắm đậm đà hương vị. Món lẩu mắm ở Đồng Tháp được nấu từ mắm cá linh, một loại mắm có hương vị đậm đà, kết hợp cùng các loại rau sống như bông súng, rau muống, bông điên điển, cà tím… Khi ăn, nước lẩu thơm phức quyện cùng vị ngọt của cá, vị béo của mắm và hương thơm đặc trưng của rau khiến ai nấy đều xuýt xoa. Tôi nhớ mãi hương vị đặc biệt ấy – vừa đậm đà, vừa mộc mạc, như chính con người nơi đây.
Bữa ăn không thể thiếu những câu chuyện rôm rả, thân tình của người dân miền Tây. Trong khi ăn, bác Hai kể cho chúng tôi nghe về cuộc sống đồng quê, về những mùa lúa bội thu, về những ngày tháng vui vẻ khi lúa gặt xong, bà con xúm lại mừng vụ mùa. Đặc biệt, bác còn chia sẻ về những tập tục của người dân Đồng Tháp, về cái tình cảm xóm làng thân thiết mà không đâu có được. Ở nơi đây, khi nhà nào có việc, mọi người đều sẵn sàng giúp đỡ mà không hề đòi hỏi gì. Chỉ cần một lời mời ăn bữa cơm đơn giản hay một chén rượu nhỏ, là cả xóm đã quây quần vui vẻ bên nhau.
Tôi cũng được trải nghiệm thú vị khi uống rượu với người dân địa phương. Rượu đế và rượu thuốc – một loại rượu truyền thống của miền Tây, được nấu từ gạo nếp thơm nồng, khiến cho câu chuyện càng thêm rôm rả. Mọi người vừa uống, vừa cười đùa, nói chuyện rôm rả về cuộc sống, về những câu chuyện đời thường. Cái tình, cái nghĩa giữa con người với con người ở Đồng Tháp thật giản dị nhưng lại sâu sắc vô cùng.
Rời khỏi Đồng Tháp, lòng tôi vẫn còn vương vấn mãi. Hình ảnh những cánh đồng lúa bạt ngàn, những con người chất phác, những bữa ăn đậm đà tình quê cùng ly rượu nồng thắm tình làng xóm, tất cả như một bức tranh sống động về cuộc sống miền quê yên bình. Chuyến đi ấy đã cho tôi thêm yêu quý hơn cuộc sống giản dị mà đầy ắp tình người ở vùng đất này.