Giây phút bình minh trên biển Nha Trang tựa như bức tranh sống động, nơi sắc màu của trời và nước hòa quyện tạo nên một vẻ đẹp đầy kỳ diệu. Hãy nghe Nguyễn Trần Đình Huy (Khánh Hòa) một travel blogger nổi tiếng bật mí .
Nha Trang trong tôi luôn là một thành phố biển hiền hòa và xinh đẹp nhưng chính khoảnh khắc bình minh nơi đây mới thực sự khiến trái tim tôi rung động. Sáng hôm ấy, khi thành phố còn say ngủ, tôi đã rời khỏi giường và bước ra đường, nơi bóng tối vẫn còn len lỏi giữa những tán dừa cao vút. Không gian yên tĩnh đến mức tôi có thể nghe rõ tiếng sóng biển thì thầm và từng cơn gió nhẹ vuốt ve làn da. Dọc theo con đường Trần Phú, màn đêm từ từ được ánh sáng đầu ngày xé toạc để lộ một lớp sương mỏng mờ ảo như chiếc khăn lụa khẽ vắt lên mặt biển.
Vẻ đẹp của biển Nha Trang vào lúc bình minh (Ảnh: sưu tầm).
Tôi bước đi nhẹ nhàng dọc theo bờ cát ẩm, cảm nhận từng bước chân hòa vào không gian bao la của biển cả. Những dấu chân in trên cát rồi dần mờ đi nhưng lại như kết nối tôi với thiên nhiên xung quanh, tạo nên một cảm giác thật bình yên. Những giọt sương đọng trên lá cây, lấp lánh dưới ánh bình minh nhạt tựa như những viên ngọc nhỏ mà trời đất đã ban tặng. Mặt biển trước mắt dần thay đổi, ánh sáng vàng rực rỡ từ mặt trời ló dạng, phản chiếu lên mặt nước tạo nên một khung cảnh huyền bí như một giấc mơ mà tôi không muốn thức dậy. Lạ thay, nơi đây không có tiếng còi xe, không có những bước chân vội vã của cuộc sống thường nhật, mọi thứ như chậm lại giúp tôi tận hưởng trọn vẹn từng khoảnh khắc trong sự thanh thản của tâm hồn.
Biển vào buổi sớm mai nằm yên ả như đang chìm trong giấc ngủ nhẹ nhàng, chỉ có những con sóng nhỏ lăn tăn vỗ vào bờ cát mịn màng. Tiếng sóng rì rào vang lên dịu êm như lời thì thầm kể lại câu chuyện của màn đêm vừa qua. Trong không gian tĩnh lặng, không khí ngập tràn hương vị đặc trưng của biển cả, một mùi mặn mòi nồng đượm xen lẫn chút se lạnh tinh khôi của buổi sáng mùa thu. Từng hơi thở của biển như ôm lấy tôi, mang lại cảm giác vừa mới mẻ vừa thân thuộc.
Ánh sáng đầu tiên le lói trên mặt biển nhuộm cả vùng nước mênh mông một sắc vàng ấm áp như thể biển đang khoác lên mình một chiếc áo choàng ánh sáng rực rỡ. Những tia nắng sớm nhẹ nhàng chiếu xuống mặt nước trong veo tạo nên vô số mảnh lấp lánh, lung linh như hàng ngàn viên ngọc trai đang nhảy múa trên sóng. Cảnh tượng ấy không chỉ đẹp mà còn mang đến một cảm giác kỳ diệu, như thể tôi đang đứng trước một bức tranh sống động do chính bàn tay thiên nhiên khéo léo vẽ nên. Những dải sương mờ dần tan biến, để lộ ra những gam màu tươi sáng hơn của bầu trời và mặt biển. Ánh nắng mới lan tỏa khắp không gian, nhuộm vàng cả những hàng cây dừa ven biển, cả những dấu chân in trên bờ cát ẩm và cả tâm hồn tôi, khiến mọi thứ trở nên sinh động, đầy sức sống.
Vẻ đẹp của biển Nha Trang vào lúc bình minh (Ảnh: sưu tầm).
Tôi tiếp tục đi dọc bờ biển, tìm đến một mỏm đá gần bờ rồi ngồi xuống để mắt mình được thư giãn và cảm nhận từng nhịp thở của thiên nhiên. Từ đây, tôi có thể nhìn thấy những con thuyền nhỏ dần trở về từ phía xa, mỗi chiếc thuyền đều mang theo dấu ấn của một đêm dài lênh đênh giữa biển cả. Những ngư dân cặm cụi chuẩn bị cho ngày mới, những động tác đơn giản nhưng lại rất cần sự kiên nhẫn khiến tôi cảm thấy một sự tôn kính lớn lao đối với họ. Tôi nhìn họ, thấy được trong mỗi bước đi, trong từng hành động nhỏ bé một sự cần mẫn vô bờ như một minh chứng cho cuộc sống bền bỉ, vượt qua sóng gió. Mỗi con thuyền, mỗi gương mặt đều là những câu chuyện không lời, chứa đựng sự vất vả và niềm hy vọng về một ngày mới đầy hứa hẹn.
Tôi chợt cảm thấy lòng mình nhẹ nhàng như được thanh lọc khỏi những ồn ào của cuộc sống thường nhật. Vẻ đẹp thực sự không phải lúc nào cũng đến từ những thứ hào nhoáng, những khoảnh khắc xa hoa mà đôi khi nó nằm trong những điều giản dị, bình yên mà cuộc sống ban tặng. Những giây phút bình lặng, nơi không có gì vội vã chỉ có thiên nhiên và con người hòa quyện mới chính là những khoảnh khắc đẹp đẽ nhất mà chúng ta cần học cách trân trọng. Và tôi nhận ra rằng, đôi khi ta không cần phải tìm kiếm ở đâu xa, mà chỉ cần ngồi xuống, lắng nghe và cảm nhận những gì đang diễn ra xung quanh mình.
Khoảnh khắc ngồi trên bãi cát, tôi thả hồn theo tiếng sóng vỗ rì rào, nhẹ nhàng vỗ về tâm hồn. Mỗi con sóng cuốn vào bờ đều như những lời thì thầm của biển như muốn nhắc nhở tôi hãy dừng lại để cảm nhận vẻ đẹp của hiện tại. Tiếng sóng hòa quyện cùng tiếng gió nhẹ, những tia nắng ấm áp từ mặt trời chiếu lên mặt biển, tất cả tạo nên một không gian mát lành, đầy thư giãn.
Vẻ đẹp của biển Nha Trang vào lúc bình minh (Ảnh: sưu tầm).
Khi mặt trời lên cao hơn, những tia nắng vàng rực rỡ bắt đầu lan tỏa khắp không gian, tôi đứng dậy để lại bãi biển vắng lặng sau lưng nhưng trong lòng lại tràn ngập cảm giác yên bình, sâu lắng. Mặc dù Nha Trang không phải là quê hương của tôi nhưng vẻ đẹp và sự dịu dàng của thành phố biển này khiến tôi cảm thấy nơi đây gần gũi, thân thuộc như thể là một người bạn lâu ngày gặp lại. Những khoảnh khắc bình yên ấy sẽ mãi in đậm trong ký ức của tôi, như một phần ký ức đẹp đẽ mà tôi sẽ luôn nhớ về mỗi khi cần tìm lại sự bình an giữa cuộc sống hối hả và đầy lo toan.