Về Thái Bình có gì chơi?
Về Thái Bình có gì chơi? Đó là câu hỏi của bạn bè mình ngày xưa mỗi khi nói đến quê mình. Mình đã từng đi nhiều nơi khác nhau chụp nhiều bộ ảnh của những miền đất khác nhau trên đất nước Việt Nam, nhưng chưa bao giờ hết mong mỏi quê hương mình có một địa danh, một điểm đến riêng. Và đó là sự ra đời của biển vô cực.
Nguồn: Sưu tầm
Biển vô cực Thái Bình hay còn được biết đến với tên gọi biển Quang Lang là một viên ngọc hiếm hoi của du lịch Việt Nam. Nằm sát bờ sông Diêm Hộ, bãi biển này có diện tích khoảng 10km2 nhưng lại mang đậm vẻ đẹp hoang sơ, huyền ảo và có phần vô thực. Đây là điểm đến lý tưởng cho những người muốn tránh xa sự ồn ào và tận hưởng không khí yên bình.
Nguồn: Sưu tầm
Biển Vô Cực Thái Bình đặc biệt thu hút du khách bởi sự kết hợp tuyệt vời giữa bãi cát nâu sẫm, bằng phẳng và mặt nước biển lặng lẽ. Một trải nghiệm đặc biệt là khi mực nước thấp, mặt biển trông như một tấm gương phản chiếu bầu trời, tạo nên một khung cảnh đẹp đến ngỡ ngàng.
Nguồn: Sưu tầm
Một trong những lý do lớn giúp du lịch biển vô cực Thái Bình trở thành lựa chọn của nhiều du khách, đó chính là cảnh vật ấn tượng như chính tên gọi. Sở hữu bãi cát nâu và mặt nước tĩnh lặng chỉ đến mắt cá chân, giúp bạn di chuyển dễ dàng khi check in mà không cần quá lo lắng. Bên cạnh đó, bầu trời trong xanh phản chiếu vào mặt biển càng làm cho tổng quan không gian trở nên thơ mộng và ấn tượng. Điều này góp phần xây dựng nên những tấm ảnh chất lượng và có giá trị thẩm mỹ cao cho du khách. Đặc biệt, nếu chụp vào buổi sáng sớm hoặc chiều tối bạn sẽ dễ dàng bắt trọn khoảnh khắc bình minh, hoàng hôn độc nhất trong ngày.
Nguồn: Sưu tầm
Nguồn: Sưu tầm
Mùa hè bắt đầu từ tháng 4 và đến tháng 10 hằng năm, vào những ngày biển lặng gió và sóng, khi thủy triều dâng lên không quá mắt cá chân, mời mọi người đến vời biển vô cực để chứng kiến cảnh tượng huyền ảo có thực tương tự như cánh đồng muối Saler de Uyuni. Một tấm gương khổng lồ phản chiếu bầu trời, mặt trời, những đám mây và những vì sao lấp lánh dưới chân bạn. Tuy cần một chút kinh nghiệm và may mắn mới có thể bắt gặp cảnh tượng ấy, nhưng mình tin, đó là chất của Thái Bình, mà mình nghĩ rằng nó sẽ là nét đặc trưng mà mình có thể tự hào khi nói đến quê hương của mình.