Khám phá lịch sử, văn hóa, con người và cảnh đẹp Việt Nam trên ứng dụng du lịch 63Stravel
Tải ứng dụng 63Stravel
Khi nhắc đến Minh Hóa, tỉnh Quảng Bình, người ta sẽ nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh rừng bạt ngàn, những con suối róc rách và đặc biệt là cây đót – loài cây mà người dân nơi đây gọi là "lộc trời". Hãy nghe Cao Thị Mai Thư (Quảng Bình) một travel blogger nổi tiếng bật mí .
Khi tiết trời se lạnh của những ngày đầu tháng Chạp vừa chạm ngõ, những đồi núi Minh Hóa, tỉnh Quảng Bình lại nhộn nhịp với hình ảnh trẻ em rủ nhau lên rừng hái "lộc trời". Cây đót, loài cây quen thuộc mọc hoang trên những sườn đồi đã trở thành món quà vô giá mà thiên nhiên ban tặng cho người dân nơi đây. Không cần gieo trồng hay chăm bón, cây đót vẫn lặng lẽ lớn lên giữa đại ngàn, chờ đến dịp cuối năm để khoe sắc và mang lại nguồn thu nhập cho người dân nghèo vùng cao.
Mùa thu hoạch "lộc trời" trên núi Minh Hóa - Quảng Bình (Ảnh: sưu tầm)
Những buổi sáng tinh mơ, khi sương còn giăng trên lá cây và ánh mặt trời vừa ló dạng, những đứa trẻ nghèo chân trần đã ríu rít gọi nhau vào rừng. Tiếng cười đùa hòa lẫn với tiếng gió vi vu, vang vọng giữa núi rừng như báo hiệu một ngày mới đầy hy vọng. Với đôi tay nhỏ bé nhưng đầy khéo léo, chúng miệt mài hái những bông hoa đót tím nhạt, những “bông lộc” của núi rừng. Đối với chúng, công việc này không chỉ đơn thuần là một cách để kiếm tiền mà còn là niềm vui, là dịp để hòa mình vào thiên nhiên, vào những ngọn gió và tiếng chim rừng.
Cây đót ở Minh Hóa được xem như một "kho báu tự nhiên". Giá trị của nó nằm ở những bông hoa, loại nguyên liệu được các thương lái từ miền xuôi thu mua với giá khoảng 4.000 đồng/kg để cung cấp cho các cơ sở làm chổi. Với mỗi chuyến đi, những đứa trẻ có thể hái được từ 5 đến 7 kg hoa đót, mang về số tiền khoảng 30 nghìn đồng. Con số nhỏ bé ấy đối với nhiều người có lẽ chẳng đáng kể, nhưng với những gia đình nghèo khó nơi đây, nó là cả một sự trợ giúp quý giá.
Mùa thu hoạch "lộc trời" trên núi Minh Hóa - Quảng Bình (Ảnh: sưu tầm)
Hành trình đi hái đót chẳng hề dễ dàng. Những con đường mòn dẫn lên rừng lởm chởm đá, đầy rẫy gai góc và cây cối um tùm. Những bàn chân trần phải leo qua những dốc đứng, lách qua những bụi cây rậm rạp để tìm được những cụm hoa đót đẹp nhất. Cái lạnh của sương sớm thấm vào da thịt nhưng dường như chẳng thể ngăn được niềm háo hức của những đứa trẻ. Mỗi bông hoa hái được là một niềm vui nhỏ bé, là niềm hy vọng mang về một chút tiền để phụ giúp cha mẹ trang trải cuộc sống hay mua thêm quyển vở, cây bút cho mùa khai giảng mới.
Đằng sau hình ảnh những bông hoa đót tím nhạt chất đầy trong những gùi tre là cả một câu chuyện về sự nỗ lực, về nghị lực phi thường của những đứa trẻ nghèo vùng cao. Những đôi mắt lấp lánh ánh lên sự hồn nhiên và niềm vui khi hái được những “lộc trời” quý giá. Với chúng, dù vất vả nhưng đây vẫn là những ngày tháng đáng nhớ, nơi mà thiên nhiên vừa là người bạn vừa là người thầy dạy chúng biết yêu lao động và trân trọng từng món quà nhỏ bé của cuộc sống.
Mùa thu hoạch "lộc trời" trên núi Minh Hóa - Quảng Bình (Ảnh: sưu tầm)
Mỗi mùa đót đi qua, những cánh đồng hoa tím nhạt dần khép lại, nhường chỗ cho những ngày xuân ấm áp. Nhưng những câu chuyện về trẻ em vùng núi Minh Hóa với mùa "hái lộc trời" sẽ mãi in sâu trong lòng những ai đã từng đặt chân đến nơi đây. Đó là câu chuyện không chỉ về những bông hoa mà còn là câu chuyện về con người, về sức sống mãnh liệt của những đứa trẻ lớn lên giữa thiên nhiên khắc nghiệt mà không bao giờ thôi hy vọng vào ngày mai.